S biết e k thuộc về s, về thế giới của s, thế giới mà xã hội này k chấp nhận, cái thế giới mà hạnh phúc và tình dục k phù hợp với e... S dừng lại rồi, 1 bước cũng k dám bước tới gần e nữa...
S vẫn tin e như ngày nào. Chỉ là s thôi hi vọng về 1 tương lai có e bên e rồi. Đến cuối cùng thì e vẫn phải có gia đình của e, sống cho riêng e, sống cho gia đình e, s rồi cũng trở nên nặng nề trong lòng e. K sao đâu e, s ngừng hi vọng rồi. S sẽ đau ít thôi.
Có thể vui vẻ đến như vậy cũng nhờ có e... Cuối cùng thì s cũng phải về lại vị trí của mình mà thôi. Tại sao s cứ mãi ảo tưởng về một hạnh phúc dành cho mình như vậy chứ... Hoá ra cuối cùng cũng là “không phù hợp” với thế giới của s...
Vui vẻ đc như vậy là cũng đủ với s rồi. Cám ơn e đã đối đãi nhẹ nhàng chiều chuộng s như vậy trong ngày sn của mình.